Xu Hướng 12/2023 # Câu Chuyện Về Hai Anh Em Ăn Trộm Cừu # Top 15 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Câu Chuyện Về Hai Anh Em Ăn Trộm Cừu được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Bac.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Tại một vùng nông thôn nước Mỹ, có hai anh em nhà kia vì quá đói kém, bần cùng đã rủ nhau đi ăn cắp cừu của nông dân trong vùng. Không may hai anh em bị bắt. Dân trong làng đưa ra một hình phạt là khắc lên trán tội nhân hai mẫu tự “ST”, có nghĩa là quân trộm cắp (viết tắt từ chữ Stealer).

Không chịu nổi sự nhục nhã này, người anh đã trốn sang một vùng khác sinh sống hòng chôn chặt bí mật này. Thế nhưng anh chẳng bao giờ quên được nỗi nhục nhã mỗi khi ai đó hỏi anh về ý nghĩa hai chữ “ST” đáng nguyền rủa.

Còn người em, anh tự nói với bản thân mình: “Tôi không thể từ bỏ sự tin cẩn của những người xung quanh và của cả chính tôi”. Thế là anh tiếp tục ở lại xứ sở của mình. Chẳng mấy chốc anh đã xây dựng cho mình một sự nghiệp cũng như tiếng thơm là một người nhân hậu. Anh sẵn sàng giúp đỡ người khác với tất cả những gì mình có thể. Tuy nhiên, cho dẫu thời gian có qua đi, hai mẫu tự “ST” vẫn còn in dấu trên vầng trán anh.

Ngày kia, có một người lạ mặt hỏi một cụ già trong làng về ý nghĩa hai mẫu tự này. Cụ già suy nghĩ một hồi rồi trả lời: “Tôi không biết rõ lai lịch của hai chữ viết tắt ấy, nhưng cứ nhìn vào cuộc sống của anh ta, tôi đoán hai chữ đó có nghĩa là người thánh thiện (Saint)”.

“Ai cũng có những lúc mắc phạm sai lầm, nhưng quan trọng hơn chính là sửa chữa được sai lầm đó. Mỗi người, ai cũng cần phải học cách bao dung và cho người khác cơ hội sửa sai, nếu ích kỉ mà dẫn đến thiếu lòng vị tha thì chúng ta cũng chỉ mắc sai lầm giống kẻ phạm lỗi mà thôi”. 

ST

Đề Đọc Hiểu Câu Chuyện Quà Tặng Cuộc Sống : Hai Anh Em

Tài liệu luyện thi THPT Quốc gia môn văn. Bộ đề minh họa kì thi THPT Quốc gia .Đề đọc hiểu câu chuyện quà tặng cuộc sống : Hai anh em Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:Hai anh emNgày xưa ở một làng nọ, có hai anh em đẻ sinh đôi, trẻ tuổi, đáng yêu. Tuy nhiên tính tình của họ rất ngỗ nghịch. Và mọi việc trở nên nghiêm trọng khi hai anh em bắt đầu đi ăn trộm cừu của những người nông dân trong vùng – một hành vi bị coi là trọng tội. Một lần nọ, cả hai anh em bị bắt quả tang. Dân làng quyết định trừng phạt bằng cách trích lên trán họ hai chữ ” ST” (sheep thief – tên trộm cừu) như một dấu ấn tội lỗi sẽ theo họ suốt đời. Một người trong hai anh em vì quá xấu hổ, nên đã bỏ làng đi biệt xứ. Kể từ đó, chẳng còn ai biết tin tức được gì về anh ta. Còn người thứ hai vô cùng ân hận, đã ở lại làng và cố gắng hết sức để bù đắp lại những lỗi lầm của mình. Lúc đầu mọi người đều e dè và chẳng muốn dính líu gì với anh ta. Tuy nhiên anh ta vẫn quyết tâm chuộc lỗi. Hễ trong làng có ai đau yếu anh đều tìm đến ân cần chăm sóc và lo lắng. Bất cứ ai có việc gì nặng nhọc, anh đều giúp đỡ hết mình, chẳng cần biết đó là ai, giàu hai nghèo. Cứ thế, anh luôn sống vì người khác mà chẳng hề đòi ban thưởng hay trả công. Nhiều năm trôi qua, một bữa nọ, có một vị khách đi ngang qua ngôi làng. Trong lúc ngồi quán nước bên đường, ông trông thấy một cụ già, trên trán có khắc một dấu khác lạ. Bất kì ai trong làng đi qua đều dừng lại kính cẩn chào hỏi cụ; đám trẻ con chơi xong cũng chạy đến sà vào long cụ. Tất cả mọi người đều thể hiện thái độ yêu quý, kính trọng ông cụ. Vị khách tò mò hỏi chủ quán: – Hai kí tự trên trán ông cụ có nghĩa là gì thế?– Tôi cũng không rõ nữa. Chuyện xảy ra cách đây đã lâu lắm rồi – người chủ quán đáp.Sau đó ông ngừng suy nghĩ một chút rồi nói – nhưng theo tôi chắc nó có nghĩa là ” Thánh nhân” ( Saint) ( Theo sách Hạt giống tâm hồn)Câu 1. Cho biết phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản trên? ( 0,5 điểm)Câu 2. Nêu ngắn gọn nội dung chính của văn bản? ( 1,0 điểm)Câu 3. Theo anh/chị, tại sao chàng trai ngày xưa trộm cừu lúc về già lại được ” tất cả mọi người yêu quí, kính trọng” và suy tôn là “Thánh nhân”? ( 0,5 điểm)Câu 4. Viết một đoạn văn ngắn ( 6 đến 8 dòng) bày tỏ suy nghĩ của anh/chị về bài học rút ra từ văn bản trên? ( 1,0 điểm) Đáp án :Câu 1. Phương thức tự sự ( 0,5 điểm)Câu 2. Nội dung văn bản – Câu chuyện kể về hai anh em sinh đôi ăn trộm cừu, sau đó bị dân làng trùng phạt, một người bỏ đi biệt tích, một người ở lại tìm cách chuộc lại lỗi lầm, lúc về già được mọi người yêu quí, kính trọng. ( 0,5 điểm) – Ý nghĩa câu chuyện: Cuộc sống không ai tránh khỏi những sai trái, lỗi lầm. Hãy can đảm, kiên trì sửa lỗi sẽ được đền đáp. Đó là cách ứng xử đẹp khi lầm lỗi, thất bại trên đường đời. ( 0,5 điểm)Câu 3. Chàng trai trộm cừu ngày xưa lúc về già được suy tôn là thánh nhân vì anh đã nhận ra lỗi lầm, cố gắng hết sức để bù lại lỗi lầm, luôn sống vì người khác… ( 0,5 điểm)Câu 4. ( 1,0 điểm) – HS viết đúng yêu cầu một đoạn văn – Rút ra được bài học thiết thực, chân thành từ câu chuyện. Có thể là bài học về cách ứng xử trước lầm lỗi, bài học về sự kiên trì…

Nêu Cảm Nhận Của Em Về Câu Chuyện Chiếc Lá Cuối Cùng

O’Henry là nhà văn Mỹ nổi tiếng với những tác phẩm văn học nhẹ nhàng, sâu lắng, giàu giá trị nhân văn. “Chiếc lá cuối cùng” là một trong những truyện ngắn xuất sắc của nhà văn O’Henry. Tác phẩm là một bức thư mang thông điệp về sứ mệnh và sức mạnh của nghệ thuật trong cuộc sống và đoạn trích cùng tên với tác phẩm, đoạn trích “Chiếc lá cuối cùng” có sức ám ảnh lớn, đem lại xúc cảm lay động đến tâm can người đọc. Câu chuyện kể về cuộc sống chật vật của những người họa sĩ nghèo: hai nữ họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi sống cùng căn hộ với người họa sĩ già Bơ-men.

Những người họa sĩ luôn mang trong mình những ý tưởng mơ mộng, về sự tham vọng trong công việc, mong muốn những đứa con tinh thần của mình sẽ được mọi người biết đến. Nhưng những khó khăn về vật chất hay bệnh tật đã vắt kiệt sức sáng tạo, khiến họ lâm vào cảnh bi đát. Cụ Bơ-men suốt bốn chục năm đã mơ ước vẽ một bức kiệt tác mà không thực hiện được, đành phải ngồi làm mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm chút tiền nuôi thân. Giôn-xi và Xiu là hai nữ họa sĩ trẻ, tuy nghèo nhưng có lắm ước mơ, nhiều yêu thương. Vì có chung về sở thích và nghệ thuật, họ quyết định trở thành chị em với nhau, cùng thuê chung một phòng họa nhỏ nơi phố nghèo.

Một ngày, Giôn-xi phát hiện bản thân bị mắc bệnh viêm phổi nặng, cô nằm trên giường bệnh, tuyệt vọng đếm những chiếc lá bám trên dây thường xuân ngoài tường rơi rụng. Cô mặc định với bản thân rằng, khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, cô sẽ phải đối mặt với cái chết. Bệnh tật và nghèo túng đã lấy nốt đi hy vọng cuối cùng và niềm tin vào cuộc sống của cô. Xiu vẫn mòn mỏi với những bức vẽ, những bức vẽ được cô đặt vào sự tuyệt vọng, nỗi ám ảnh về suy nghĩ đáng trách của Giôn-xi. Cuộc sống u buồn, mang nặng những nỗi lo toan của những con người bị mùa đông lạnh giá làm cho tê buốt, những cơn gió tuyết lạnh lẽo ngày càng trở nên mạnh hơn.

Ngày qua ngày, trải qua bao lần mưa gió khắc nghiệt, mỗi ngày Giôn xi đều nhìn ra ngoài khung cửa sổ mà đếm lá rơi, niềm tin trong cô vơi cạn dần, hy vọng càng trở nên mong manh. Đáng sợ làm sao khi mỗi ngày trôi đi trong gió tuyết và những cơn mưa lạnh lẽo dai dẳng, những chiếc lá thường xuân tiếp tục rơi xuống, chỉ còn lại một chiếc lá cuối cùng để Giôn-xi như nhìn thấy cái chết của mình đang đến gần. Bởi vì sự bất lực của Giôn-xi nên càng làm cho cụ Bơ-men và Xiu lo lắng hơn bao giờ hết. Nhà văn đã thành công trong việc khắc họa rõ nét nhất sự lo lắng và sợ hãi của hai người lúc Giôn-xi đang ngủ: “Họ sợ sệt ngó ra ngoài cửa sổ, nhìn cây thường xuân. Rồi họ nhìn nhau một lát, chẳng nói năng gì”. Sự im lặng ngày càng tồi tệ, họ sợ, sợ rằng trong cơn mưa gió khốc liệt này thì chiếc lá sẽ chẳng chịu đựng nổi.

Dường như cùng với cái khắc nghiệt của trời đông, mưa gió, họ có thể đoán trước được điều gì khi Giôn-xi tỉnh dậy vào sáng hôm sau và thấy chiếc lá cuối cùng đã rụng. Cái khoảnh khắc Giôn-xi nhìn tấm mành kéo xuống thật đáng sợ. Không một ai có thể khiến cho cô từ bỏ suy nghĩ sẽ lấy số lá còn sót lại trên cành thường xuân làm thước đo mạng sống của mình. Cái ý nghĩ này của cô đã khiến cho người đọc vô cùng khó chịu, bởi lẽ cô đã để cho tuổi trẻ, để cho ước mơ và khát vọng của mình không còn một con đường nào để bước tiếp, cô giao số phận của mình, giao tất cả mọi thứ cô có cho những chiếc lá vô tri vô giác ngoài cửa sổ quyết định.

Nhưng khi Xiu vừa kéo tấm mành xuống, một hình ảnh bất ngờ và đầy phép màu, tình huống ấy đã thắp lên lại một niềm hy vọng bé nhỏ cho Xiu, vẫn còn một chiếc lá thường xuân bám trên bức tường gạch, chiếc lá vẫn còn trên đó. Chiếc lá ngang ngạnh ấy, vẫn tồn tại, dường như nó không cho phép Giôn-xi buông xuôi cuộc đời mình và từ bỏ quyền được sống của bản thân. Thế nhưng, lại một lần nữa sức mạnh của màn đêm lạnh lẽo, gió bấc ào ào, mưa đập mạnh vào cửa sổ lại có một uy lực khiến cho Giôn-xi không còn một niềm tin nào vào sự sống của chính mình.

Vậy mà khi cô tỉnh lại vào sáng sớm, chiếc lá vẫn còn đó, Chống chọi với thiên nhiên khắc nghiệt, chiếc lá vượt qua mọi khó khăn, bám vững trên cành cây khẳng khiu để tạo ra một bước ngoặt trong nhận thức của Giôn-xi. Rồi cô chợt nhận ra mình đã ích kỷ thế nào, cô như bừng tỉnh và lấy lại được niềm hy vọng của mình, cô mơ ước: “một ngày nào đó em sẽ vẽ được vịnh Na- plơ”. Điều đó chứng tỏ cô đã có niềm tin vào cuộc sống. Chiếc lá đã cứu vớt linh hồn cô, đưa cô qua khỏi những u mê để đến với những hy vọng. Nhà văn đã thành công khi đưa vào tác phẩm một giá trị nhân văn cao cả, đó chính là không cho phép con người ta buông xuôi cuộc đời của mình, bởi lẽ ngay cả một chiếc lá mỏng manh vẫn luôn chiến đấu để được tồn tại và không ngừng hy vọng vượt lên số phận

Kết thúc câu chuyện đã khiến cho cả người trong cuộc lẫn độc giả phải bất ngờ. Khi Giôn-xi trở nên tốt hơn, thì lúc này cô mới nhận ra chiếc lá mà cô nhìn thấy thực ra chỉ là một bức tranh.Tác giả của bức tranh nhiệm màu ấy chính là lão họa sĩ già khốn khổ Bơ-men. Cụ đã bất chấp thời tiết lạnh buốt của mùa đông mà làm một việc vô cùng nhân văn, một công việc có thể cứu rỗi cả một cuộc sống. Người họa sĩ già với mong ước cả một đời được vẽ nên một kiệt tác, và cuối cùng điều đó cũng trở thành hiện thực. Tác phẩm của ông chân thật và sống động đến nỗi ngay cả Giôn-xi là một họa sĩ cũng không nhận ra được. Không chỉ vậy nó còn  tạo niềm tin và nghị lực cho chính cô gái trẻ.

Chi tiết “chiếc lá cuối cùng” chính là chi tiết đắt giá, đậm chất nhân văn cũng như giàu tính nghệ thuật, mang đến cho người đọc nhiều suy nghĩ. Lòng cao thượng, tinh thần yêu thương con người được đưa lên tới đỉnh cao, khi ông Bơ-men đã cứu sống Giôn-xi nhờ bức tranh cuối cùng của đời mình. Tấm lòng của một con người thật đáng quý, ông hy sinh bản thân mình để tạo sự hy vọng cho người khác, khiến người khác ngưỡng mộ và trân trọng. Với cách xây dựng tình huống chặt chẽ và bất ngờ cùng sự miêu tả tâm lí nhân vật một cách rõ nét đã là cho tác phẩm trở nên có sức sống mãnh liệt và chân thật nhất có thể.

Có lẽ câu chuyện khiến ta cảm thấy chiếc lá cuối cùng ấy vốn chỉ là một sự lừa dối, nhưng nhưng chính sự lừa dối này đã mang đến niềm tin cứu sống linh hồn và mạng sống của một con người. Kiệt tác “Chiếc lá cuối cùng” của người họa sĩ già mang đậm tình cảm giữa con người với con người trong tình cảnh nghèo khó. Đồng thời cho thấy nhà văn đã làm được một điều kỳ diệu và thành công nhất trong chính tác phẩm của ông.

Viết bởi Khủng Long

Cảm Nhận Của Em Về Hai Chị Em Thuý, Kiều Trong Đoạn Trích “Chị Em Thuý Kiều” Câu Hỏi 29255

BỔ SUNG TỪ CHUYÊN GIA

Trong trích đoạn “Chị em Thúy Kiều”, hai nhân vật Thúy Kiều và Thú Vân hiện lên với những vẻ đẹp khác nhau. Thật vậy, nếu như bốn câu thơ đầu khẳng định được vẻ đẹp mười phân vẹn mười của hai người thì những câu thơ sau, tác giả đã đi sâu vào chi tiết tả vẻ đẹp của hai chị em “Đầu lòng hai ả tố nga/ Thúy Kiều là chị, em là Thúy Vân/ Mai cốt cách tuyết tinh thần/Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười”. Khi tả Vân, Thúy Kiều có những câu thơ “Vân xem trang trọng khác vời/Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang/ Hoa cười ngọc thốt đoan trang/ Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da”. Có thể thấy rằng, nghệ thuật miêu tả bằng những hình ảnh thiên nhiên đã sử dụng rất hiệu quả. Vân được so sánh với những hình tượng thiên nhiên đẹp như: trăng, ngài, hoa, ngọc, mây, tuyết. Đây đều là những hình ảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, để miêu tả một người con gái đẹp, mang vẻ đẹp trang trọng. Khuôn mặt đầy đặn như vầng trăng, nét lông mày sắc sảo, có nụ cười tươi như hoa, đoan trang, dịu dàng và tóc bồng bềnh hơn mây, da trắng hơn tuyết. Những hình ảnh thiên nhiên được sử dụng tài tình cho thấy sự lý tưởng hóa hình tượng của Vân trong thơ Nguyễn Du. Tuy nhiên, khi tả đến Kiều, Nguyễn Du đã sử dụng nghệ thuật đòn bẩy và nhiều câu thơ hơn để tả Thúy Kiều. Khi tả Kiều, Nguyễn Du đã tả cả sắc và tài của nhân vật này “So bề tài sắc lại là phần hơn”. Những câu thơ như “Làn thu thủy nét xuân sơn/Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh/ Một hai nghiêng nước, nghiêng thành/ Sắc đành họa một, tài đành họa hai”. Ta có thể thấy Kiều là cô gái đẹp, có đôi mắt đẹp như làn nước hồ mùa thu, có lông mày như dáng núi mùa xuân. Vẻ đẹp của Kiều đến hoa và liễu còn phải “ghen”, phải “hờn”. Nếu như miêu tả Thúy Vân, tác giả sử dụng những từ “thua, nhường” thì những từ “ghen, hờn” khi miêu tả Kiều gợi ra một sự bấp bênh, sóng gió, hồng nhan bạc mệnh của Thúy Kiều. Vẻ đẹp của cô khiến cho thiên nhiên còn phải hờn ghen, giận dữ, đó là vẻ đẹp “nghiêng nước, nghiêng thành”. Hơn nữa, khi tả Kiều, tác giả chỉ tập trung miêu tả đôi mắt của Kiều, đây chính là nghệ thuật điểm nhãn, đặc tả đặc sắc của Nguyễn Du. Sau đó, khi nói về tài năng của Kiều, bạn đọc có thể cảm nhận được sự tài hoa của Kiều. Theo quan niệm phong kiến xưa, người phụ nữ không được thành thạo “cầm, kỳ, thi, họa” như nam nhi. Thế nhưng, Kiều lại là người như vậy và còn là cô gái có trí tuệ thông minh tuyệt đối. Đặc biệt nhất, có lẽ là tiếng đàn của Kiều đã tạo nên được khúc bạc mệnh vô cũng não nề, khiến cho ai nghe cũng vô cùng đa sầu đa cảm. Tất cả những vẻ đẹp của Kiều đều là dự báo cho số phận ba chìm bảy nổi của nhân vật sau này. Tóm lại, hai chị em Thúy Vân Thúy Kiều đều là những cô gái con nhà nề nếp, trong đó Kiều nổi bật với vẻ đẹp toàn diện cả sắc và tài và dự cảm cho 1 số phận bấp bênh, lưu lạc sau này.

Thuyết Minh Về Món Ăn Mà Em Yêu Thích

Nem chua Thanh Hóa là món ăn nổi tiếng, là niềm tự hào của người dân nơi đây. Món này được chế biến hết sức kỳ công, qua nhiều công đoạn kỹ lưỡng, từ khâu chọn nguyên liệu cho tới khi đóng gói sản phẩm…

Thịt để làm nem phải là loại thịt nóng, nghĩa là khi heo vừa mới xẻ thịt thì người thợ làm nem phải thái, xay, chế biến ngay, không để lâu. Bởi nếu thịt nguội, nem sẽ không có độ bóng cũng như sự kết dính trong quá trình lên men.Ngày trước khi chưa có máy xay, người thợ phải giã thịt bằng tay trên những cối đá lớn. Theo kinh nghiệm của những gia đình làm nem truyền thống, thì thịt giã cối đá sẽ có độ giòn, quánh, dính hơn là thịt xay máy.

Bì lợn cũng phải chọn rất kỹ, heo lấy bì phải là heo cạo chín, nghĩa là làm bằng nước sôi. Có như thế lông mới sạch và khi chế biến sẽ đỡ tốn thời gian. Để có những sợi bì trong, ngon, người thợ phải cạo thật sạch tất cả những phần mỡ còn sót lại trên bì, cho tới khi lớp bì mỏng, trắng tinh, trong suốt thì được. Bì càng làm kỹ bao nhiêu thì khi thái chỉ, bì càng giòn và dai bấy nhiêu.

Khi nguyên liệu chính là thịt và bì đã xong, người thợ sẽ trộn hai hỗn hợp này lại với nhau cùng các loại gia vị muối, bột ngọt, đường, nêm thêm chút nước mắm cho thơm. Sau đó mang hỗn hợp thịt trên ra đóng gói. Mỗi một chiếc nem được người gói cho kèm thêm chút tỏi, lá đinh lăng, ớt, những phụ gia này có tác dụng làm cho hương vị nem trở nên ngon hơn, hấp dẫn hơn và cũng là để cân bằng giữa lạnh (nem chua) với nóng (lá đinh lăng, ớt). Lá chuối gói nem phải là lá chuối ngự vừa xanh vừa dầy, bởi trong quá trình vận chuyển và lưu giữ nem vẫn tiếp tục lên men.

Để bảo quản được dài ngày, người thợ thường bọc giấy bóng thêm bên trong nem. Thông thường nem gói sau 3 ngày là chín, có thể dùng được. Bóc lớp lá chuối màu xanh ở ngoài, đã thấy lộ ra màu hồng của thịt, màu trắng của sợi bì, màu đỏ của ớt.

Khi thưởng thức sẽ gặp vị chua thanh của thịt, dai giòn của sợi bì, cay của ớt, thơm của tỏi, chát ngọt của đinh lăng … một hương vị rất riêng mà không phải nem chua nơi nào cũng có như nem chua xứ Thanh. Nem Thanh có vị lạ rất khác với nem chua Hà Nội hay nem lụi ở Huế, lại càng khác xa với nem rán hay nem tai. Nó vừa chua, vừa cay lại có cả vị mặn mà của gia vị, có vị ngọt của thịt làm ta không thể không ăn tiếp vài cái nữa.

Nem chua Thanh Hoá vừa ngon, vừa rẻ nhưng có điều rất lạ và hay là có thể làm đồ nhắm, cũng có khi ăn với cơm. Tiện hơn cả là ở đâu ta cũng có thể nhấm nháp hương vị hấp dẫn của nó. Nghĩ đến nem chua quê mình đầu lưỡi tôi lại cay cay, ngọt ngọt. Khó mà tả được cảm giác sung sướng khi được ăn một vài miếng nem chua ở quê hương mình trong lúc đang ở nơi xa xôi.

Ai đi qua xứ Thanh cũng phải nếm thử hương vị lạ của những chiếc nem xinh xắn. Người dân xứ Thanh vào Nam ra Bắc, dù bận trăm công nghìn việc, dù mang vác nặng nề cũng cố đem vài chục chiếc để cho người nhà hoặc biếu người thân. Ngày lễ Tết hoặc cưới xin, nem chua trở thành món ngon không thể thiếu. Kèm với những cặp bánh chưng xanh, những chiếc giò ngày Tết là những xâu nem chua làm từ chất liệu quê hương mời khách đến chơi nhà.

Nếu có dịp dừng chân nơi miền đất này, mời bạn hãy thưởng thức nem chua xứ Thanh.Vị chua chua, ngọt ngọt đậm đà gia vị tạo nên hương thơm khó quên của món nem chua Thanh Hóa.Nem chua Thanh Hóa nổi tiếng xưa nay khắp một dải đất dài từ Nam ra Bắc. Người Thanh Hóa tự hào với bạn bè nơi nơi vì có một thứ quà không phải nơi nào cũng cứ học là làm được, mà nó được truyền kinh nghiệm từ đời này sang đời khác qua nhiều năm nay.

Đề Bài: Kể Lại Câu Chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh Bằng Lời Văn Của Em

Đề bài: Kể lại câu chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh bằng lời văn của em- Văn mẫu lớp 6 – Viết bài tập làm văn lớp 6- Những bài văn hay lớp 6

Câu chuyện xảy ra từ rất lâu rồi, từ thời Hùng Vương thứ mười Tám. Đời ấy vua Hùng không có con trai. Người chỉ sinh được một người con gái tên gọi Mỵ Nương, người đẹp như hoa, tính nết hiền dịu. Vua cha rất yêu thương con, mong kén cho con một tấm chồng ưng ý. Một ngày kia có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người ở vùng núi Tản Viên, tên gọi Sơn Tinh. Chàng có tài: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên những dãy núi đồi. Chàng trai còn lại tên gọi là Thủy Tinh đến từ miền biển. Chàng cũng có tài năng không kém: gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Hai chàng đều tài giỏi, đều xứng làm rể của vua Hùng, làm chồng của Mỵ Nương. Vua Hùng rất băn khoăn, vua cho mời các Lạc hầu vào bàn bạc, xong rồi nói: – Hai chàng trai đều hợp ý ta nhưng ngặt ta chỉ có một người con gái nên ngày mai, ai đem sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho. Rồi Hùng Vương phán tiếp, sính lễ phải có đủ: một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao mỗi thứ một đôi”. Hôm sau, Sơn Tinh đem đầy đủ lễ vật đến trước rồi rước Mỵ Nương về núi. Thủy Tinh đến sau không lấy được vợ bèn hô mưa gọi gió làm thành dông bão đánh Sơn Tinh. Nước tràn ngập ruộng đồng, nhà cửa, ngập cả thành Phong Châu. Sơn Tinh không nao núng, thần dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi ngăn dòng nước lũ. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng trời. Cuối cùng Thủy Tinh sức yếu bèn chịu thua. Nhưng oán thù sâu nặng, hàng năm Thủy Tinh lại dâng nước lũ đánh Sơn Tinh. Nhưng thương thay cho Thần nước, năm nào cũng bị thần núi đánh cho thất bại, phải ngậm ngùi nhục nhã rút quân về.

Cập nhật thông tin chi tiết về Câu Chuyện Về Hai Anh Em Ăn Trộm Cừu trên website Bac.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!