Cảm Nhận Về Tấm Lòng Người Mẹ Trong Văn Bản “Mẹ Tôi”

Dàn ý 1

1. Mở bài cho đề phân tích hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi

Giới thiệu tác giả, tác phẩm, khái quát nội dung văn bản: Văn bản “Mẹ tôi” là một đoạn trích trong tác phẩm, nói lên tấm lòng yêu thương cao cả, vô bờ bến của người mẹ dành cho đứa con của mình.

2. Thân bài cho đề phân tích hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi

– Hoàn cảnh bức thư của bố En-ri-cô: Hoàn cảnh tạo ra bức thư chính là khi En-ri-cô đã có thái độ vô lễ với mẹ, bố của En-ri-cô đã viết bức thư này.

– Hình ảnh người mẹ trong bức thư: Bức thư còn là hình ảnh của người mẹ, mẹ En-ri-co hiện lên với sự dịu dàng, hiền hậu và bao dung, tuy rất bình dị nhưng ẩn sâu trong đó lại vô cùng lớn lao.

3. Kết bài cho đề phân tích hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi

Nhận thức về tình yêu thương của mẹ, công lao vĩ đại của cha mẹ: Văn bản đã phác họa cho người đọc một chân dung của người mẹ với tình yêu thương con tha thiết, sâu sắc và cao cả

Dàn ý 2

– Người mẹ có vai trò đặc biệt lớn lao đối với con cái.

– Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất.

– Bài văn Mẹ tôi trích từ cuốn Những tấm lòng cao cả của nhà văn Ét-môn-đô đờ A-mi-xi là bài học sâu sắc, thấm thìa về đạo làm con.

+ Ham chơi hơn ham học.

+ Thiếu lễ độ với mẹ khi cô giáo đến thăm nhà.

* Thái độ của bố trước lỗi lầm của con trai:

+ Buồn bực vì cảm thấy sự hỗn láo của con như một nhát dao đâm vào tim mẹ.

+ Tức giận vì đứa con trong phút nông nổi đã quên công lao sinh thành dưỡng dục của mẹ.

+ Nhắc lại cho con nhớ công lao to lớn và tình thương yêu, đức hi sinh cao cả của mẹ…

+ Muốn con hiểu ra lỗi lầm của mình và xin lỗi mẹ, hứa sẽ không bao giờ tái phạm.

* Lời khuyên thấm thía của người cha:

+ Khuyên con hãy nhớ rằng không ai có thể thay thế được người mẹ đã sinh thành và nuôi dưỡng mình nên người.

+ Nhắc cho con nhớ: Tình thương yêu, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình cảm đó.

+ Yêu cầu con phải xin lỗi mẹ bằng thái độ thành khẩn và cầu xin mẹ hôn con để cho chiếc hôn ấy xóa đi dấu vết vong ân bội nghĩa trên trán con.

+ Khẳng định: Bố rất yêu con nhưng thà rằng bố không có con, còn hơn lá thấy con bội bạc với mẹ.

– Văn bản được thể hiện dưới hình thức một bức thư bố gửi cho con. Giọng điệu vừa nghiêm khắc, vừa ân cần, tha thiết.

– Văn bản cập đến đạo làm con. Kính yêu, biết ơn cha mẹ là biểu hiện cụ thể của lòng hiếu thảo, là thước đo phẩm giá của mỗi con người.

Nêu Cảm Nhận Của Em Về Hình Ảnh Người Mẹ Trong Văn Bản Mẹ Tôi

Nêu cảm nhận của em về hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi – Bài mẫu 1

Thông qua bức thư người bố gửi cho En-ri-cô khi cậu bé đã vô tình nói lời thiếu lễ độ với mẹ, ta thấy được tình mẹ thật thiêng liêng và xúc động. Qua lời kể của người cha, mẹ hiện lên qua với bao sự hi sinh vì đứa con của mình. Là những đêm thức trắng trông con ốm, người mẹ ấy sẵn sàng đánh đổi cả năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, có thể đi ăn xin hay hi sinh tính mạng cho con. Tình cảm đó thật thiêng liêng, là tình yêu thương vô hạn mà không có thứ tình cảm nào trên đời có thể so sánh. Người mẹ không quản ngại mọi khó khăn, gian khổ trog cuộc đời để đổi lại được nhìn thấy con hạnh phúc, trưởng thành. Điều khiến chúng ta suy ngẫm nhất là chi tiết người cha nói về ngày “buồn thảm nhất” của cuộc đời mỗi người là “ngày mà con mất mẹ”. Đó là nỗi đau khổ nhất với mỗi đứa con. Chúng ta dù khôn lớn, trưởng thành, mạnh mẽ đến đâu nhưng không thể tìm lại hình dáng mẹ hiền, tìm lại vòng tay yêu thương che chở của mẹ. Lúc đó dù có hối hận, cầu xin cũng vô ích bởi mẹ sẽ rời xa ta mãi mãi. Bức thư là lời nhắc nhở và cũng là lời tâm sự chân thành của người cha, khơi gợi trong con sự yêu thương và trân trọng mẹ từ tận đáy lòng. Đó cũng là lời nhắc nhở cho mỗi chúng ta bởi “tình yêu thương, kính trọng cha mẹ là tình cảm thiêng liêng hơn cả. Thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình yêu thương đó”.

Nêu cảm nhận của em về hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi – Bài mẫu 2

Mẹ tôi là văn bản được trích trong cuốn truyện dành cho thiếu nhi Những tấm lòng cao cả của Ét-môm-đô đơ A-mi-xi, đây đồng thời cũng là tác phẩm nổi tiếng nhất của ông. Văn bản thể hiện tấm lòng cao cả của ngưởi mẹ đối với đứa con thân yêu của mình.

Bức thư do bố En-ri-cô viết trong hoàn cảnh En-ri-cô đã có thái độ vô lễ với mẹ, người bố viết thư này giúp En-ri-cô suy nghĩ, nhận ra và sửa chữa lỗi lầm của mình.

Để En-ri-cô nhận ra lỗi lầm của mình trước hết người cha thể hiện thái độ đau buồn, giận dữ và có phần thất vọng. Thái độ đó được thể hiện rõ qua những lời văn gay gắt, từ ngữ mạnh mẽ: “con đã thiếu lễ độ với mẹ” “bố không thể nén cơn tức giận” . Trong đoạn đầu bức thư ông đã hết sức nghiêm khắc trước những lỗi lầm của con, thậm chí ông còn cảnh cáo: “Việc như thế con không bao giờ được tái phạm nữa”. Lời lẽ nghiêm khắc, thái độ dứt khoát dù có đôi chút nặng nề nhưng đã tác động phần nào đến nhận thức của En-ri-cô.

Để En-ri-cô nhận ra sự thiếu lễ độ với mẹ là hoàn toàn sai trái, bức thư đã gợi lên hình ảnh dịu dàng, hiền hậu của mẹ, một hình ảnh bình dị mà vô cùng lớn lao.

Trước hết, mẹ của En-ri-cô có tình yêu thương con sâu sắc, cao cả. Bà tận tụy, lo lắng cho En-ri-cô suốt ngày đêm trong những ngày cậu ốm: “thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con” bà cũng giống như bao bà mẹ khác, luôn quan tâm, săn sóc và hết mình vì con.

Thậm chí bà còn có thể hi sinh vì con “bỏ hết một năm hạnh phúc” để “tránh cho con một giờ đau đớn” hình ảnh tương phản kết hợp với “mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con” càng làm nổi bật rõ hơn sự hi sinh, tình yêu thương của bà dành cho đứa con yêu quý của mình.

Không chỉ yêu thương con, mẹ còn có vị trí vô cùng quan trọng với con. Mẹ là điểm tựa, là sự cưu mang, che chở trong suốt cuộc đời con: “mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay đón vào lòng”, dù có khôn lớn trưởng thành thì cũng sẽ cảm thấy yếu đuối nếu không có mẹ ở bên che chở. Nỗi bất hạnh, đau đớn nhất đối với con là không còn mẹ: “ngày buồn thảm nhất tất sẽ là ngày mà con mất mẹ”. Bằng những lời lẽ vừa tha thiết, xúc động vừa nghiêm khắc, cảnh tỉnh người cha đã cho thấy vai trò to lớn của mẹ trong cuộc đời mỗi con người và “thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình yêu thương đó” .

Văn bản đã cho thấy chân dung của một người mẹ có tình yêu thương con tha thiết, sâu nặng. Qua hình ảnh người mẹ của En-ri-cô, ta thấy người mẹ với tình yêu thương bao la, cao cả có vai trò quan trọng trong cuộc đời mỗi con người. Bởi vậy, mỗi chúng ta cần phải yêu quý, kính trọng cha mẹ, đền đáp công ơn sinh thành và dưỡng dục của cha mẹ với mình

Nêu cảm nhận của em về hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi – Bài mẫu 3

Những người đã đọc tập truyện “Những tấm lòng cao cả”(1886) của nhà văn nổi tiếng – Ét-môn-đô đơ-A-mi-xi (1846-1908) người I-ta-li-a thì ai mà không chung một ý nghĩ khâm phục nhà văn đa tài với lối viết giản dị, nhưng vô cùng sâu sắc. Trong đó, ấn tượng nhất trong em là văn bản “Mẹ Tôi”.

En-ri-cô vì một phút ngông cuồng, khi có mặt của cô giáo đã thốt một lời thiếu lễ độ với mẹ. Hành động đó đã làm cho bố của cậu bé cảm thấy buồn, ông đã viết cho En-ri-cô một bức thư. Những lời bố nói với En-ri-cô về mẹ đã làm En-ri-cô “vô cùng xúc động”.

Trong văn bản, mẹ của En-ri-cô là người mà ” cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ khi nghĩ rằng mình có thể mất con!” qua lời của bố. Bố En-ri-cô đã khéo léo nhắc lại những kỉ niệm của hai mẹ con. Mẹ En-ri-cô có thể “hi sinh một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con”. Người mẹ có tấm lòng yêu thương con hết mực, luôn hướng về con, giành mọi điều tốt lành cho con. Người mẹ sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm của con, mỉm cười với con khi con nhận lỗi. Trong thư, người bố đã nói hết về người mẹ của En-ri-cô. Mẹ không bao giờ than khổ khi nuôi con khôn lớn. Mẹ sẽ luôn dõi theo con dù con ở nơi nào. Ôi! Lòng mẹ bao la biết bao! Những ai đã làm mẹ buồn, họ “sẽ cay đắng khi nghĩ lại nhưng lúc làm cho mẹ đau lòng…”. “Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh”… Những lời của bố vừa nghiêm khắc vừa có sức lay động đối với tấm lòng En-ri-cô.

Mẹ En-ri-cô tuy không xuất hiện trực tiếp trong văn bản nhưng qua lời bố, người mẹ đã được thể hiện rất rõ. Tấm lòng bao dung, cao cả của Mẹ! Ôi! có thể dùng từ ngữ nào để nói về người mẹ nữa đây!’

Cảm Nhận Về Đoạn Trích Trong Lòng Mẹ

Gia sư uy tín tại tphcm nhận thấy “Trong lòng mẹ” là đoạn trích thứ IV được trích từ tác phẩm hồi kí “Những ngày thơ ấu” gồm có 9 chương kể về tuổi thơ đầy cay đắng của tác giả Nguyên Hồng. Ngòi bút của Nguyên Hồng luôn hướng đến những số phận bất hạnh dưới đáy xã hội và hồi kí “những ngày thơ ấu” là tác phẩm đại diện cho phong cách sáng tác ấy của ông.

Đoạn trích “trong lòng mẹ” đã kể lại một cách chân thực và cảm động những cay đắng, tủi cực cùng tình yêu thương mãnh liệt của tác giả đối với người mẹ bất hạnh của mình. Chú bé Hồng lúc này mồ côi cha và phải sống xa mẹ, khi gần đến ngày giỗ đầu của cha Hồng mà mẹ ở Thanh Hóa vẫn chưa về thì cậu bé Hồng liền phải nghe những lời nói như gai đâm của người cô. Những lời nói đầy cay độc của người cô: “Hồng mày muốn vào Thanh Hóa với mẹ mày không ?”, ” mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu”, ” bắt mợ mày may vá sắm sửa cho và thăm em bé chứ”,….

Trung tâm gia sư quận 5 nhận ra từng câu từng chữ của người cô liên tiếp nói ra như từng mũi dao sắc nhọn đâm vào trái tim non nớt, nhạy cảm của chú bé đang tuổi ăn tuổi lớn. Trước những lời nói đầy thâm độc của người cô, nhân vật tôi chỉ biết cúi đầu không đáp, hai hàng nước mắt nóng hổi lăn tràn trên má, xuống đến mép rồi chan hòa xuống dưới cổ, đôi lúc phải cười dài trong nước mắt, có lúc thì cổ họng nghẹn đắng, khóc không ra tiếng, một đứa bé như Hồng có thể làm được gì chứ ? Cãi lại cô ư ? Chắc đó không phải là cách, bởi bây giờ chú đang mang tiếng ăn nhờ ở đậu nhà họ hàng, nếu như to tiếng đáp lại, không chừng người cô lại nghĩ Hồng không biết điều, là một kẻ ăn cháo đá bát, vậy nên sự cùng cực, tủi nhục trong Hồng dâng lên đỉnh điểm. Nhưng không vì vậy mà tình cảm chú dành cho mẹ bị lung lay, người cô càng nói xấu về mẹ chú bao nhiêu, thì tình cảm chú dành cho mẹ lại nhiều lên bấy nhiêu, và lòng tin vào mẹ kiên định hơn bao giờ hết, chú có những suy nghĩ trưởng thành rằng muốn đập tan những lề lối cổ hủ đã đày đọa người mẹ phải đi tha hương cầu thực.

Trung tâm gia sư quận 7 thấy càng thương mẹ bao nhiêu thì chú càng cảm nhận được những rắp tâm tanh bẩn hiện rõ mồn một trên khuôn mặt rất kịch của người cô. Và chú hiểu được rằng người cô cũng như bao người ngoài kia, mang những định kiến xã hội, ích kỉ, hẹp hòi, chỉ toan áp đặt những định kiến xã hội lên thân phận người phụ nữ. Khi được gặp mẹ, tác giả liền đuổi theo, bối rối gọi : : mợ ơi! Mợ ơi,…

Đây là những tiếng gọi bật lên từ lòng tha thiết khát khao tình mẹ con. Khi gặp mẹ, cậu bé không kịp làm gì , chỉ ” thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, và khi leo lên xe, tôi ríu cả chân….òa khóc nức nở”, lúc này chú trở về nguyên trạng là một đứa con bé bỏng sà vào lòng mẹ, bao nhiêu nhớ nhung, yêu thương, tủi cực cứ thế theo hai dòng nước mắt tuôn ra như suối. Khi được nhìn thấy mẹ, thấy khuôn mặt hồng hào, được áp vào lòng mẹ, cảm nhận hơi ấm từ mẹ toát ra, chú hiểu ngay rằng những lời của người cô thâm độc và người bà con xa kia hoàn toàn chỉ là bịa đặt, mẹ của chút vẫn rất xinh đẹp, khỏe mạnh chứ không hề như lời người ta nói, mẹ chú vẫn giữ đúng lời hứa trở về với chú dù cho chỉ là trong một thời gian ngắn. Lúc này chú bé Hồng mới cảm nhận được sự thiêng liêng của tình mẫu tử.

Trung tâm gia sư quận 9 cho rằng qua đoạn trích “trong lòng mẹ”, Nguyên Hồng đã cho chúng ta hiểu được tình cảnh đáng thương, sự tổn thương về tâm hồn của chú bé Hồng cùng tình yêu thương vô bờ bến, lòng khát khao tình mẫu tử của chú dành cho người mẹ của mình. Đoạn trích thể hiện phong cách Nguyên Hồng: sử dụng thể loại hồi kí, thấm đượm chất trữ tình, lời văn tự truyện chân thành đến từng câu chữ, và giàu cảm xúc, đi sâu vào trái tim người đọc. Đây cũng là giá trị nhân đạo mà Nguyên Hồng gửi gắm qua tác phẩm.

Tham khảo từ khóa tìm kiếm bài viết từ google :

cảm nhận về đoạn trích trong lòng mẹ nghị luận về văn bản trong lòng mẹ viết đoạn văn cảm nhận về tình mẫu tử trong lòng mẹ cảm nhận của em về người mẹ trong văn bản trong lòng mẹ cảm nhận về nhân vật bé hồng trong đoạn trích trong lòng mẹ suy nghĩ về nhân vật hồng ở đoạn trích trong lòng mẹ dàn ý suy nghĩ của em về tình mẫu tử trong đoạn trích trong lòng mẹ Các bài viết khác…

Cảm Nhận Đoạn Trích Trong Lòng Mẹ

Nói đến Nguyên Hồng, người ta nhớ ngay một giọng văn như trút cả bao xúc động kèm theo nỗi cay đắng vào trong những câu chuyện của ông. Hồi kí “Những ngày thơ ấu” là kỉ niệm xót xa của cậu bé Hồng, mang theo cái dư vị đắng chát của tuổi thơ khát khao tình mẹ. Cho đến tận bây giờ, khi đọc lại những trang viết này, người đọc vẫn lây lan cảm giác của cậu bé sớm phải chịu thiếu thốn tình cảm, để rồi chợt nhận ra: tình mẫu tử là nguồn sức mạnh thiêng liêng và diệu kì, là nguồn an ủi và chở che giúp cho đứa trẻ có thể vượt lên bao đắng cay tủi nhục và bất hạnh.

Đoạn trích Trong lòng mẹ là hồi ức đan xen cay đắng và ngọt ngào của chính nhà văn – cậu bé sinh ra trong một gia đình bất hạnh: người cha nghiện ngập rồi chết mòn, chết rục bên bàn đèn thuốc phiện, người mẹ cùng túng phải đi tha phương cầu thực, cậu bé Hồng đã phải sống trong cảnh hắt hủi ghẻ lạnh đến cay nghiệt của chính những người trong họ hàng. Cậu bé phải đối mặt với bà cô cay nghiệt, luôn luôn “tươi cười” – khiến ta hình dung đến loại người “bề ngoài thơn thớt nói cười – mà trong nham hiểm giết người không dao”. Đáng sợ hơn, sự tàn nhẫn ấy lại dành cho đứa cháu ruột vô tội của mình. Những diễn biến tâm trạng của bé Hồng trong câu chuyện đã được thuật lại bằng tất cả nỗi niềm đau thắt vì những kí ức hãi hùng kinh khiếp của tuổi thơ. Kì diệu thay, những trang viết ấy lại giúp chúng ta hiểu ra một điều thật tự nhiên giản dị: Mẹ là người chỉ có một trên đời, tình mẹ con là mối dây bền chặt không gì chia cắt được.

Trước khi gặp mẹ: Nói một cách công bằng, nếu chỉ nhìn vào bề ngoài cuộc sống của cậu bé Hồng, có thể nói cậu bé ấy vẫn còn may mắn hơn bao đứa trẻ lang thang vì còn có một mái nhà và những người ruột thịt để nương tựa sau khi cha mất và mẹ bỏ đi. Nhưng liệu có thể gọi là gia đình không khi chính những người thân – mà đại diện là bà cô ruột lại đóng vai trò người giám hộ cay nghiệt. Tấm lòng trẻ thơ ấy thật đáng quí. Đối với bé Hồng, bao giờ mẹ cũng là người tốt nhất, đẹp nhất. Tình cảm của đứa con đã giúp bé vượt qua những thành kiến mà người cô đã gieo rắc vào lòng cậu.

Nhưng ta cũng nhận ra những vết thương lòng đau nhói mà bé Hồng đã sớm phải gánh chịu. Sự tra tấn tinh thần thật ghê gớm. Sức chịu đựng của một cậu bé cũng có chừng mực. Ta chứng kiến và cảm thương cho từng khoảnh khắc đớn đau, cậu đã trở thành tấm bia hứng chịu thay cho mẹ những ghẻ lạnh, thành kiến của người đời: “Tôi lại im lặng cúi đầu xuống đất: lòng tôi thắt lại, khoé mắt tôi đã cay cay”.

Dù đã kìm nén hết mức nhưng những lời độc ác kia vẫn đạt được mục đích khi đã lấy được những giọt nước mắt tủi nhục của một đứa trẻ không đủ sức tự vệ. Ta chợt ghê sợ trước loại người như bà cô – họ vẫn lẩn quất đâu đó quanh ta, với trò tra tấn gặm nhấm dần niềm tin con trẻ. Liệu ta có hòa chung giọt nước mắt này chăng: “Nước mắt tôi ròng ròng rớt xuống hai bên mép rồi chan hòa đầm đìa ở cằm và cổ”.

Càng thương cho cậu bé Hồng, ta lại càng căm uất sự ghẻ lạnh của người đời trước những số phận bất hạnh. Từ nhận thức non nớt, cậu bé ấy cũng đã kiên quyết bảo vệ mẹ mình, bất chấp những thành kiến ác độc: “Chỉ vì tôi thương mẹ tôi và căm tức sao mẹ tôi lại vì sợ hãi những thành kiến tàn ác mà xa lìa anh em tôi, để sinh nở một cách giấu giếm… Tôi cười dài trong tiếng

khóc”. Dường như khoảnh khắc cười dài trong tiếng khóc kia chứa chất sự phẫn nộ và khinh bỉ không cần giấu giếm. Trong thâm tâm, liệu rằng cậu bé ấy có khi nào oán trách mẹ mình đã nhẫn tâm bỏ con không? Có lẽ không bao giờ, bởi lẽ niềm khao khát được gặp lại mẹ lúc nào cũng thường trực trong lòng cậu bé.

Một đoạn trích ngắn, một tình yêu vô bờ bến nhà văn dành cho mẹ đã khiến cho bao trái tim trẻ thơ thổn thức. Điều quan trọng hơn, nhà văn đã đem đến cho ta những giờ phút suy ngẫm về vai trò Người Mẹ. Có lẽ vì những ngày thơ ấu in đậm trong hoài niệm đã làm nên một hồn văn nhân ái Nguyên Hồng sau này chăng?

Viết Đoạn Văn 7 Câu Nêu Cảm Nhận Của Em Về Hình Ảnh Người Mẹ Trong Văn Bản Mẹ Tôi

Viết đoạn văn 7 câu nêu cảm nhận của em về hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi – Bài mẫu 1

Mẹ của En-ri-cô có tình yêu thương con sâu sắc, cao cả. Bà tận tụy, lo lắng cho En-ri-cô suốt ngày đêm trong những ngày cậu ốm: “thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con” bà cũng giống như bao bà mẹ khác, luôn quan tâm, săn sóc và hết mình vì con. Thậm chí bà còn có thể hi sinh vì con “bỏ hết một năm hạnh phúc” để “tránh cho con một giờ đau đớn” hình ảnh tương phản kết hợp với “mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con” càng làm nổi bật rõ hơn sự hi sinh, tình yêu thương của bà dành cho đứa con yêu quý của mình. Không chỉ yêu thương con, mẹ còn có vị trí vô cùng quan trọng với con. Mẹ là điểm tựa, là sự cưu mang, che chở trong suốt cuộc đời con: “mong ước thiết tha được nghe lại tiếng nói của mẹ, được mẹ dang tay đón vào lòng”, dù có khôn lớn trưởng thành thì cũng sẽ cảm thấy yếu đuối nếu không có mẹ ở bên che chở. Nỗi bất hạnh, đau đớn nhất đối với con là không còn mẹ: “ngày buồn thảm nhất tất sẽ là ngày mà con mất mẹ”.

Bằng những lời lẽ vừa tha thiết, xúc động vừa nghiêm khắc, cảnh tỉnh người cha đã cho thấy vai trò to lớn của mẹ trong cuộc đời mỗi con người và “thật đáng xấu hổ và nhục nhã cho kẻ nào chà đạp lên tình yêu thương đó”. Văn bản đã cho thấy chân dung của một người mẹ có tình yêu thương con tha thiết, sâu nặng mà thầm lặng và vị tha. Qua hình ảnh người mẹ của En-ri-cô, ta càng thấy yêu mẹ hơn vì tình yêu thương vô bờ bến của người dành cho ta. Bởi vậy, mỗi chúng ta cần phải yêu quý, kính trọng cha mẹ, cố gắng thành người để đền đáp công ơn sinh thành và dưỡng dục lớn lao của cha mẹ đối với mình.

Viết đoạn văn 7 câu nêu cảm nhận của em về hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi – Bài mẫu 2

Những người đã đọc tập truyện “Những tấm lòng cao cả”(1886) của nhà văn nổi tiếng – Ét-môn-đô đơ-A-mi-xi (1846-1908) người I-ta-li-a thì ai mà không chung một ý nghĩ khâm phục nhà văn đa tài với lối viết giản dị, nhưng vô cùng sâu sắc. Trong đó, ấn tượng nhất trong em là văn bản “Mẹ Tôi”.

En-ri-cô vì một phút ngông cuồng, khi có mặt của cô giáo đã thốt một lời thiếu lễ độ với mẹ. Hành động đó đã làm cho bố của cậu bé cảm thấy buồn, ông đã viết cho En-ri-cô một bức thư. Những lời bố nói với En-ri-cô về mẹ đã làm En-ri-cô “vô cùng xúc động”.

Trong văn bản, mẹ của En-ri-cô là người mà ” cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ khi nghĩ rằng mình có thể mất con!” qua lời của bố. Bố En-ri-cô đã khéo léo nhắc lại những kỉ niệm của hai mẹ con. Mẹ En-ri-cô có thể “hi sinh một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con”. Người mẹ có tấm lòng yêu thương con hết mực, luôn hướng về con, giành mọi điều tốt lành cho con. Người mẹ sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm của con, mỉm cười với con khi con nhận lỗi. Trong thư, người bố đã nói hết về người mẹ của En-ri-cô. Mẹ không bao giờ than khổ khi nuôi con khôn lớn. Mẹ sẽ luôn dõi theo con dù con ở nơi nào. Ôi! Lòng mẹ bao la biết bao! Những ai đã làm mẹ buồn, họ “sẽ cay đắng khi nghĩ lại nhưng lúc làm cho mẹ đau lòng…”. “Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh”… Những lời của bố vừa nghiêm khắc vừa có sức lay động đối với tấm lòng En-ri-cô.

Mẹ En-ri-cô tuy không xuất hiện trực tiếp trong văn bản nhưng qua lời bố, người mẹ đã được thể hiện rất rõ. Tấm lòng bao dung, cao cả của Mẹ! Ôi! có thể dùng từ ngữ nào để nói về người mẹ nữa đây!

Như vậy là Top lời giải đã vừa cung cấp những gợi ý cơ bản cũng như một số bài Viết đoạn văn 7 câu nêu cảm nhận của em về hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !