Sau khi gửi bài “LS Lê Đình Hồ… Ai giết? Vì sao giết?”, trong thời gian không đây 12 tiếng đồng hồ, chúng tôi đã nhận được nhiều emails, điện thoại, viber, sms… tâm tình, cổ võ, chia sẻ, hậu thuẫn… Đặc biệt, chúng tôi cũng nhận được bài viết rất cảm động tựa đề, “KHÔNG BỎ ANH EM, KHÔNG BỎ BẠN BÈ”, của ông Bằng Phong Đặc Văn Âu. Ngay đoạn mở đầu, ông khẳng định sự tin tưởng, “cái chết của LS Lê Đình Hồ là do Việt Cộng gây ra, mặc dù không có bằng chứng cụ thể. Ngay cả “xã hội đen” cũng do bàn tay Việt Cộng!” Đánh giá sự nguy hiểm của VC và VT, ông cũng một lần nữa sáng suốt xác nhận: “…giống như nhà báo Kiêm Ái khẳng định “Việt Tân là em Việt Cộng” thật là chính xác. Nhưng theo tôi, Việt Tân nguy hiểm hơn Việt Cộng, vì còn có nhiều người tị nạn cộng sản cứ tưởng Việt Tân chống Cộng. Không! Việt Tân đã bị Việt Cộng dùng làm tay sai rồi!” Ông cũng đã chân thành chia sẻ: “Tôi luôn luôn tự nhủ lòng: Đừng bào giờ làm nhục tổ tiên! Đừng bao giờ bán linh hồn cho Việt Cộng bất cứ giá nào!” Cuối cùng, ông kết luận: “Tôi hy vọng sự quyết tâm của chúng ta sẽ là kim chỉ nam cho thế hệ trẻ noi gương.” Điểm cần lưu ý nữa trong bài viết, ông Bằng Phong Đặng Văn Âu có nhắc đến Nghị Sĩ Lê Phước Sang, nên chúng tôi xin thưa, khoảng giữa năm 2005, tại nhà hàng Mỹ Cảnh, Bankstown, LS Lê Đình Hồ có cho chúng tôi (ông Phạm Thanh Phương và tôi) coi thiệp mời của nhà nước CSVN (hình như của cái gọi là “Uỷ Ban Mặt Trận Tổ Quốc VN”?). Trong thiệp ghi đại khái có câu Trân trọng kính mời Tiến sĩ Luật khoa Lê Đình Hồ về VN để góp phần xây dựng đất nước . LS Lê Đình Hồ cho biết, nếu nhận lời, ông sẽ đi cùng với vợ chồng Lê Phước Sang bên Hoa Kỳ, và nhà cầm quyền CS đã hứa sẽ cho ông làm Khoa trưởng Luật khoa viện Đại Học Hoà Hảo, đồng thời sẽ xuất bản hai tác phẩm Tự Điển Luật Khoa và Tự Điển Phân Giải Chính Trị do ông sáng tác. Sau đó, ông mỉm cười, chửi thề Đỗ Mười CS, KHÔNG VỀ! Ông phân tích: 1. Về lập trường chính trị và quan điểm của người Việt quốc gia, ông vĩnh viễn không về VN khi nào còn chế độ CS. Chỉ nguyên ký tên vô cái đơn xin chiến khán nhập cảnh VN, có cờ CS, đối với ông đã là một sự nhục nhã, không thể nào gột rửa. 2. Ông chỉ có bằng Cao Học Chính Trị và Cử Nhân Luật. Vậy mà trong thiệp mời, tụi VC cố ý ghi ông là Tiến Sĩ Luật Khoa, đó là trò dối trá, đểu cáng, muốn lôi kéo ông vào cạm bẫy “háo danh mạo nhận học vị”. Nếu ông dại dột chấp nhận, sau này VC sẽ giật dây cho báo chí VC ở hải ngoại, dùng nó để bôi nhọ ông. 3. Việc VC hứa xuất bản sách cho ông cũng là một miếng mồi để dụ ông vô bẫy. Cho dù VC có giữ lời hứa, chúng sẽ cắt xén, thêm bớt để bôi nhọ ông, bôi nhọ VNCH, thậm chí chúng sẽ cấm không cho sách lưu hành phổ biến…
Chúng tôi xin chân thành cảm ơn sự tin tưởng và những lời tâm huyết của ông Bằng Phong Đặng Văn Âu, và sau đây xin trân trọng giới thiệu cùng Quý vị nguyên văn bài viết của ông.
Trân trọng, Hữu Nguyên
KHÔNG BỎ ANH EM, KHÔNG BỎ BẠN BÈ
Thành phố Westminster, California,
Ngày 30 tháng 1 năm 2018
Tôi đã đọc bài tường trình của anh về hoạt động của LS Lê Đình Hồ và Saigon Times chống Cộng Sản (LS Lê Đình Hồ… AI GIẾT? VÌ SAO GIẾT?) thì tôi tin rằng cái chết của LS Lê Đình Hồ là do Việt Cộng gây ra, mặc dù không có bằng chứng cụ thể. Ngay cả “xã hội đen” cũng do bàn tay Việt Cộng!
Bởi vì Saigon Times vạch trần âm mưu của Việt Cộng dùng lá bài Trần Kiều Ngọc để gieo vào tuổi trẻ hải ngoại hãy quên đi việc Chống Cộng.
Từ lâu, tôi đã thấy Việt Cộng sử dụng Việt Tân, vì Việt Tân, con đẻ của Mặt Trận Kháng Chiến Hoàng Cơ Minh), làm nhiều điều khuất tất, bị Việt Cộng nắm tẩy, nên bị Việt Cộng “blackmailed” . Việt Cộng không thể quàng Cờ Vàng để kêu gọi “Không Chống Cộng”, vì vậy phải dùng Việt Tân, dù Việt Tân đã ô danh, nhưng còn tạm xài được.
Tiếc thay! Những đoàn thể có quá khứ Chống Cộng như Việt Quốc, Đại Việt… và các Hội đoàn chỉ ồn ào Chống Cộng trên mặt hình thức, không có chiều sâu để nhìn thấy sự nguy hiểm của Việt Tân, nên chẳng có đảng nào, hội đoàn quân nhân Chống Cộng nào có uy tín để nói cho dân nghe.
Họ sợ đụng vào Việt Tân thì sẽ bị bọn “dư luận viên” Việt Tân bôi nhọ. Ngoài ra, những người có tiếng tăm (!) trong quá khứ […] lại hèn hạ làm tay sai cho Việt Tân. Tôi có thể nói mà không sợ sai lầm, tất cả những hoạt động có bề ngoài Chống Cộng, đều có bàn tay của Việt Tân – Tay sai Việt Cộng – nhúng tay cả.
Ví dụ, buổi nói chuyện của ông Tiến sĩ (!) Nguyễn Võ Long vừa rồi ở Westminster, tôi cũng thấy Việt Tân trong Ban Tổ chức. Thậm chí buổi tưởng niệm liệt sĩ Trần văn Bá, tôi cũng thấy Việt Tân trong Ban Tổ chức!
Thật tội nghiệp cho tuổi trẻ Việt Nam! Một số tuổi trẻ ngây thơ bị Việt Tân lừa. Còn hầu hết tuổi trẻ “hăng say” thì cần phương tiện của Việt Tân, như tiền bạc, cờ vàng ba sọc đỏ (để che mắt), hệ thống âm thanh.
Bác sĩ Trần văn Tích ở bên Đức, là người Chống Cộng từng trải, cũng được Việt Tân cấp phương tiện âm thanh, cờ quạt và “bát cháo nóng” sau cuộc biểu tình, cũng nghĩ Việt Tân là tốt cho các buổi tổ chức biểu tình. Nhưng khi bác sĩ Trần văn Tích chỉ viết một bài khuyên răn Trần Kiều Ngọc với lời lẽ nhẹ nhàng của bậc làm cha mẹ, liền bị bọn dư luận viên Việt Tân chửi những rất thô tục.
Nói tóm lại, giống như nhà báo Kiêm Ái khẳng định “Việt Tân là em Việt Cộng” thật là chính xác. Nhưng theo tôi, Việt Tân nguy hiểm hơn Việt Cộng, vì còn có nhiều người tị nạn cộng sản cứ tưởng Việt Tân chống Cộng. Không! Việt Tân đã bị Việt Cộng dùng làm tay sai rồi!
Sự kiện Luật sư Trần Kiều Ngọc tuyên bố “Không Chống Cộng, chỉ chống Cái Ác” là một âm mưu của Việt Cộng; chứ không phải là sự lỡ lời hay nói hố của một cô gái trẻ đâu ! Anh Hữu Nguyên và luật sư Lê Đình Hồ sớm sủa tố giác luật sư Trần Kiều Ngọc tái xuất giang hồ sau một thời gian im tiếng, nên Việt Cộng phải ra tay thôi!
Tôi rất vui khi đọc anh Hữu Nguyên bày tỏ sự quyết tâm không lùi bước sau cái chết của luật sư Lê Đình Hồ, Và tôi rất khinh những người có tên tuổi dưới chế độ Việt Nam Cộng Hòa “thành kính” chia buồn Nghị sĩ Trần Quang Thuật trên mặt báo. Lời chia buồn hoặc cúi đầu đảnh lễ vong linh Trần Quang Thuận là nhục mạ sự hy sinh của các chiến sĩ Chống Cộng đã nằm xuống.
Cái người nào viết lại tiểu sử Trần Quang Thuận, phủ nhận việc Trần Quang Thuận lái xe đưa Ngài Quảng Đức đi “tự thiêu” (và bảo rằng Trần Quang Thuận chỉ cho mượn xe để cho người khác lái thôi) cũng đáng khinh. Đừng tưởng cho mượn xe sử dụng trong ý đồ giết người là vô tội!
Trần Quang Thuận tuy là Nghị sĩ, được hưởng mọi ân huệ của VNCH, nhưng lại là phát ngôn viên chính thức của Trí Quang, người liên tục xách động quần chúng làm loạn bất cứ chiêu bài nào. Khi thì Ngô Đình Diệm đàn áp tôn giáo, gia đình trị; khi thì Thiệu Kỳ độc tài quân phiệt; khi thì đòi chấm dứt người Mỹ can thiệp…
Nhưng sau khi hoàn thành công tác quấy rối nội tình Miền Nam để dâng cho Việt Cộng, Trần Quang Thuật được đặc phái sang Hoa Kỳ dưới danh nghĩa tị nạn cộng sản. Tôi chưa từng nghe Trần Quang Thuận có một lời nào lên án Việt Cộng tàn ác với nhân dân Việt Nam. Tôi chưa từng nghe Trần Quang Thuận có một lời nào tỏ ra hối hận vì mình đã tiếp tay cho tên giặc Thầy Chùa Trí Quang đóng vai trò giật sập chế độ Việt Nam Cộng Hòa. Tôi chỉ thấy Trần Quang Thuận rất “năng nổ” vận động chiến dịch VỀ NGUỒN giống như Việt Cộng riêu rao “quê hương là chùm khế ngọt” theo Nghị quyết 36.
Trần Quang Thuận còn mắng kẻ nào không nghe theo lời kêu gọi “Về Nguồn” là kẻ đó không có nguồn để trở về. Làm sao một chiến sĩ KQ suốt đời chống Cộng như tôi mà có thể chấp nhận địa ngục trần gian do những tên ác quỷ cộng sản hoành hành mà có thể coi mảnh đất đó là NGUỒN?
Cái xấc láo của Trần Quang Thuận là ở chỗ đó! Và cái ngu, cái đáng khinh bỉ của những người mệnh danh Chống Cộng sì sụp vái lạy linh cữu của Trần Quang Thuận là ở chỗ đó!
Anh Hữu Nguyên thân mến,
Việt Cộng mở ra quá nhiều mặt trận để biến hải ngoại thành công cụ của chúng, mà người Chống Cộng chỉ thích hoa hòe hoa sói, danh hão, chứ không chịu đoàn kết với nhau để lật mặt những con vi khuẩn đang làm ruỗng nát cơ thể chúng ta. Việt Tân thì sử dụng tuổi trẻ. Linh mục, thầy chùa thì quốc doanh! Tôi thấy có đứa vận động cho Thiền sư (!) Nhất Hạnh lãnh giải Nobel Hòa Bình! Đúng là dân tộc của mình đang bị quỷ ám!
Tôi đã gọi điện thoại cho cựu Nghị Sĩ Lê Phước Sang để trách móc ông hiện diện trong đám tang của Trần Quang Thuận và lên máy vi âm nói lời phân ưu. Tôi thẳng thắn nói với ông cựu Nghị sĩ: “Tôi rất tiếc cho một người tự xưng là đại đệ tử của Đức Thầy Huỳnh Phú Sổ, tự xưng Hội trưởng Hội Phật giáo Hòa Hảo từ trong nước ra hải ngoại mà lập trường chao đảo, tuần chay nào cũng có nước mắt!”.
Không ngờ Nghị sĩ Sang không giận tôi. Hôm sau ông còn gọi mời tôi đến Chùa Minh Đăng Quang do ông Hòa thượng Thích Minh Tuyên trụ trì, để làm lễ kỷ niệm Đức Thầy Huỳnh Phú Sổ vào ngày 28 tháng 1. Mặc dù lời mời của Nghị sĩ Lê Phước Sang rất tha thiết, nhưng tôi chối từ vì tôi rất ngờ vực ông Hòa thượng Thích Minh Tuyên đang sử dụng nhà Chùa cho một mục đích khác.
Những loại chính trị gia “tuần chay nào cũng có nước mắt” không hiểu sao mà nó sinh sôi nẩy nở nhiều quá chừng!
Thôi thì còn sống được ngày nào, ta cố sống cho ra cái giống người để khi về nơi chín suối không cảm thấy hỗ thẹn với tổ tiên! Cái mà tôi lo buồn nhất, đó là tuổi trẻ Việt Nam rường cột, tinh anh của dân tộc mà bị bọn Việt Tân, tay sai Việt Cộng, dùng nhiều thủ đoạn để mê hoặc họ! Tôi đã thẳng thắn cảnh cáo họ; nhưng dường như những người trẻ này vẫn bị hôn mê!
Anh Hữu Nguyên thân,
Dú ở xa anh nửa vòng trái đất, dù chưa hề gặp anh, nhưng tôi cương quyết sát cánh với anh.
Anh đã viết một cách cương quyết thách thức Việt Cộng: “Không lùi bước trước bạo lực. Dù luật sư Lê Đình Hồ đã nằm xuống!
Tôi đánh giá cao tình thần “Không Bỏ Anh Em, Không Bỏ Bạn Bè” của anh Hữu Nguyên đối với người bạn cùng chí hướng với luật sự Lê Đình Hồ. Bởi vì tôi cũng là người chủ trương “Không Bỏ Anh Em, Không Bỏ Bạn Bè” khi điều hành Giai phẩm Lý Tưởng của Không Quân Việt Nam Cộng Hòa. Tôi đã từng bị Mặt Trận HCM hăm dọa mạng sống vào năm 1988, nhưng cương quyết thề “Chết đứng, chứ không chịu sống quỳ” .
Tôi luôn luôn tự nhủ lòng: “Đừng bào giờ làm nhục tổ tiên! Đừng bao giờ bán linh hồn cho Việt Cộng bất cứ giá nào!”
Tôi hy vọng sự quyết tâm của chúng ta sẽ là kim chỉ nam cho thế hệ trẻ noi gương.
Bằng Phong Đặng văn Âu