Yêu Cô Nàng Luật Sư / Top 14 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Bac.edu.vn

Yêu Một Cô Nàng Luật Sư

Yêu một cô nàng luật sư(LS) thường bị coi là “gặp phải quỷ dữ”. Đấy là lời giang hồ vẫn kháo nhau vậy. Nghe đồn rằng, con gái học luật vừa khô khan, cứng nhắc, lại đầy một bụng lý luận, trong đầu lúc nào cũng chỉ trực chiến đấu, chiến tranh và cố thủ (thực ra là bộ ba tranh luận-tranh giành-bảo vệ). Không những vậy, người ta còn bảo “lấy con gái luật về để cãi lại cả ngày à”, “các cô học luật ghê gớm lắm, chẳng cô nào vừa đâu”,… . Ui, nghe vậy cũng thấy sợ :)) Thấy ngán ngẩm làm sao! Giang hồ thì đồn vậy, còn người trong ngành đương nhiên phải thấu hiểu và động viên nhau “con gái học luật vất vả lắm”, chẳng nhiều người theo được đến cùng, mà có theo thì cũng “không ế lại ly hôn”… . Quá ác !!! Ơ, vậy ra con gái luật thật sự khô khan? Cứng nhắc? Khó chiều? Và luôn bảo thủ??? Nói thế là bởi, con gái dù học gì thì vẫn cứ là con gái thôi, vẫn thuộc phái yếu, và vẫn có khi nhu mì, hiền khô. Một cô nàng giáo viên có thể nhìn là thấy nữ tính và hiền thục. Một bạn trẻ học kinh doanh thường thể hiện ra ngoài vẻ linh động, hoạt bát. Một cô gái mỹ thuật sẽ hay mơ mộng trời trăng mây biển. Và một cô nàng LS ư? Chắc hẳn là lúc nào cũng thích nói lý lẽ rồi. Nhưng so sánh thế để làm gì? Không phải để khẳng định, họ học hay làm nghề đó, nên họ là người như vậy, chắc chắn là người như vậy, lúc nào cũng tỏ ra như vậy. Đó là một khẳng định hết sức chủ quan, đánh giá ở góc độ một tư duy thông thường. So sánh như thế, chỉ để thấy rằng, đó là những điểm chung dễ nhìn thấy ở những người có cùng ngành nghề với nhau. Đó, không phải là tất cả. Đó, không nên đánh giá một chiều. Tính cách của con người có trước khi họ bước chân vào con đường nghề nghiệp và luôn thay đổi trong quá trình sống. Nói những người làm nghề này thường có tính cách đặc trưng cũng không hẳn là sai. Nghề càng phù hợp thế nào thì tính cách càng phát triển mạnh theo xu hướng ấy. Còn ngược lại? Một cô gái mơ mộng, thích những điều viển vông có hợp với việc cả ngày ngồi nghiên cứu những điều luật cứng nhắc?? Một cô nàng ưa nhẹ nhàng, ghét chiến tranh có thể trở thành thầy cãi??? Cô gái nhắc đến ấy, vẫn còn rất thích truyện tranh, mê phim hoạt hình, chơi những trò chơi con nít, sẵn sàng rơi nước mắt vì bất công hay bất cứ câu chuyện cảm động nào,… cô gái ấy có nên và có thể trở thành 1 LS giỏi??? Nói nhiêu vậy cũng lại thấy rằng, một cô nàng LS thì cũng khô khan đấy, thích lý luận và ít khi nhượng bộ lắm. Ờ thì là đúng. Nhưng không phải toàn bộ. Đã nói là, cô gái thể hiện được như vậy do cô ấy yêu nghề, phù hợp với công việc LS, và đó là tư duy nghề nghiệp của cô ấy. Chứ đâu có phải cô ấy là người như vậy! Ngoài thời gian đi làm và bóc tách khỏi các mối quan hệ công việc ra, cô ấy vẫn có những người thân yêu bên cạnh, có những ước mơ ấp ủ, có những thú vui vừa tao nhã lần nhẹ nhàng, gọi chung là có cuộc sống riêng của cô ấy. Đó mới là nơi cô ấy thể hiện hết bản thân mình. Vì thế, yêu một cô nàng LS hãy yêu lấy cô ấy trong thế giới riêng của mình và đồng cảm với cô ấy trong công việc hiện tại. Một cô nàng LS vẫn có thể rất mềm yếu trong chuyện tình cảm, thích dựa dẫm vào một bờ vai và để mặc cho dòng đời xô đẩy :)) Cô ấy có thể cũng đáng yêu lắm chứ. Và dễ thương. Cũng dễ lành. Có khi còn lãng mạn hơn bất cứ cô nàng nào bạn từng biết. Và, yêu hết mình. Đừng bao giờ yêu một cô gái mà không thể chấp nhận được thế giới ngoài thế giới riêng của cô ấy, và ngược lại. Cũng như thế, đừng quyết định yêu rồi lại rời xa chỉ vì không thể hiểu được cô ấy là người như thế nào, tại sao cô ấy cư xử như vậy, cô ấy không thể hi sinh công việc vì tình yêu ư? Và câu hỏi ngu ngốc nhất: “mình là gì đối với cô ấy”. Tại sao? Nếu trong thời gian yêu nhau mà không thể hiểu bản thân có vị trí như thế nào, thì gọi là yêu một cách “vớ vẩn”, mù quáng, dửng dưng. Thế thì đừng gọi là yêu, để mất đi ý nghĩa chân chính của từ đó. Xã hội bây giờ đa dạng hóa rồi. Con người cũng ứng biến linh hoạt hơn với các tình huống, vì thế về cơ bản rất ít người chỉ mang độc một tính cách, một nét hành xử mà nhìn vào ai cũng có thể thấy ngay. Trong xã hội này, người ta dễ dàng đánh giá một con người mà chẳng cần nhìn vào nội tâm của người ấy. Đương nhiên chẳng thể trách móc điều gì, vì nội tâm vốn là thứ không thể trưng ra trước toàn dân thiên hạ. Nhưng, mọi đánh giá vẫn cần được xem xét lại, cập nhật thường xuyên. Bởi suy cho cùng, tính cách, hành xử của mỗi người chúng ta cũng luôn vận động và thay đổi; quan điểm về cuộc sống, con người, sự vật hiện tượng cũng theo đó mà khác đi. Thay vì chủ quan trong suy nghĩ, hãy nhìn nhận một người theo nhiều chiều hướng khác nhau. Ở một góc cạnh nào đó, người ta vốn có thể đồng cảm với những người và những thứ xung quanh mình. Câu chuyện của chúng ta đến đây tạm dừng 🙂 Xin chào và hẹn gặp lại vào lần sau. Trân trọng ./. Written by Sơ Trần (Trần Loan)

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…

‘Luật Trời’: Nàng Hầu Ngọc Bích Thú Nhận Yêu Thầm Cậu Chủ

(Thethaovanhoa.vn) – “Luật trời” có cảnh nàng hầu Ngọc Bích (Quỳnh Lam) thú nhận đã yêu thầm cậu chủ Đức Tiến với bà mụ năm xưa từng đỡ đẻ cho mẹ cô.

“Luật trời” tập 33 có cảnh Trang (Ngọc Lan) lên Sài Gòn theo dõi Được (Huy Khánh) thì phát hiện hắn nuôi nhân tình và còn trơ trẽn yêu cầu Trang phải chu cấp tiền.

Trong khi đó, người mẹ nuôi Bích lại mất trí nhớ hoàn toàn. Liệu bà Lụa có nhớ lại câu chuyện “trộm long tráo phụng” ngày xưa để trả 2 thân phận về đúng chỗ?

Khi mọi người đều nghi ngờ Đức Tiến đã gây ra tội ác với bà Lụa thì Ngọc Thủy tình cờ nghe em trai tâm sự với con sáo nhỏ. Cô hiểu được rằng Tiến không phải là người gây tội.

Dù cho Ngọc Thủy hết lời bênh vực Đức Tiến và cho rằng kẻ hại bà Lụa là một người khác thì Ngọc Bích vẫn khăng khăng tin rằng chính cậu chủ đã khiến mẹ cô ra nông nỗi này. Tiến nghe được mọi chuyện nên càng thêm buồn phiền khi nỗi oan không biết giãi bày cùng ai.

Vậy nhưng khi tình cờ gặp bà Lụa đi hái thuốc trị cảm cho Ngọc Bích (Quỳnh Lam), Tiến đã không khỏi vui mừng khi bà chưa từng nghi ngờ anh. Dù cho tất cả đều nói với bà rằng Tiến đã hại bà nhưng bà vẫn tin rằng cậu chủ là người tốt.

Sự tin tưởng của bà Lụa càng giúp Tiến có thêm động lực tìm ra kẻ chủ mưu mọi chuyện. Tiến nghi ngờ kẻ “gắp lửa bỏ tay người” chính là ông Được vì muốn trả thù mình.

Tiến đi tìm ông Được và cho rằng mình sẽ tìm được chứng cứ ông ta đã đánh bà Lụa. Bà Trang hoang mang trước những gì Tiến vừa nói. Nhưng Được đã trấn an rằng ông ta làm vậy chỉ là để giúp Trang (Ngọc Lan) tống khứ mẹ con Bích ra khỏi nhà.

Phần Ngọc Bích, sự thất vọng về Đức Tiến và nỗi buồn hụt hẫng của mối tình đầu khiến cô lại tìm đến bà mụ để tâm sự. Cô thú nhận mình đã thầm yêu cậu chủ.

Bích đâu ngờ bà mụ không ngây ngô như cô nghĩ mà vẫn hiểu hết những gì cô nói. Bà nhìn vết sẹo trên vai cô. Bích giải thích ngày trước vệt sẹo là vết bớt nhưng vì bị ba đánh mà thành ra như vậy. Bà mụ lập tức nhờ cô đưa mình đến gặp ông chủ.

Liệu bà mụ có giúp Bích tìm lại thân phận đã bị đánh tráo của mình hay không?

Cô Vợ Luật Sư Của Tổng Tài Mafia (Trái Tim Của Sói)

Cám ơn em Tuyệt Thiên Vân Tang đã beta.

Hai tuần sau. Toà án tối cao tại quận Hồng Trung.

Luật sư bên nguyên hùng hồn nói: “Thiết nghĩ cô Trần Mỹ Mỹ đây không hề xem trọng đến hợp đồng, cô ấy biết rõ trong hợp đồng quản lý có điều khoản ràng buộc độc quyền, nhưng cô ấy vẫn ký với bên khác trước khi hợp đồng này hết hiệu lực. Khẩn xin quan toà và bồi thẩm đoàn chấp nhận mức tiền đền bù mà bên thân chủ tôi yêu cầu! Bởi vì vụ kiện tụng này đã gây ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của công ty giải trí, các hoạt động mà cô Trần vốn đã ký trước đó, cũng vì vậy mà bị đình trệ, gây thiệt hại trầm trọng cho thân chủ tôi…”

Luật sư bên nguyên vẫn đang nói lời kết trước khi bồi thẩm đoàn đi vào phòng kín để đưa ra kết luận cuối cùng, thì cánh cửa phòng đột nhiên mở ra. Khả Vi cẩn trọng bước vào, đứng trước quan toà, cô trang trọng cúi chào, sau đó bước đến bên cạnh Trác Túc Diệp.

Hiện tại sắc mặt của Trác Túc Diệp không được tốt, vụ kiện này đã đi vào ngõ cụt. Vừa rồi còn bị luật sư bên nguyên mạnh mẽ phản biện. Nhưng hơn một tiếng đồng hồ trước khi phiên toà mở ra, Khả Vi bỗng nhiên gấp rút nói là nhận được manh mối quan trọng, rồi vội vã bỏ đi. Trác Túc Diệp chỉ có thể hy vọng là sẽ có kỳ tích xảy ra.

Sau khi Khả Vi ngồi xuống, lập tức nói nhỏ vào tai Trác Túc Diệp, ánh mắt Trác Túc Diệp từ lo lắng chuyển qua kinh động rồi lại toát ra tia sắc bén.

Luật sư bên nguyên khẳng khái ngồi xuống sau khi đưa ra lời diễn thuyết của mình, toàn bộ sắc nét trên cơ thể đều nói lên anh ta đang rất thoả mãn. Thế cục đến nước này, phần thắng chắc chắn đã nắm trong tay.

Trác Túc Diệp vội đứng lên. “Kính thưa quan toà và bồi thẩm đoàn, chúng tôi muốn yêu cầu bổ sung thêm một nhân chứng mấu chốt.”

“Phản đối!” Luật sư bên nguyên thẳng thắn bác bỏ, trong chớp mắt, anh ta đứng bật dậy. “Bên bị đơn đã nhiều lần đưa ra những chứng cứ và những lý do để nhằm bác bỏ tính xác thực của bản hợp đồng với bên thân chủ tôi, nhưng tất cả đều không thuyết phục…”

Không để cho luật sư bên nguyên nói tiếp, Trác Túc Diệp ung dung cắt ngang: “Nhân chứng lần này mà chúng tôi muốn bổ sung chính là bác sĩ Mạc Kình. Bởi vì khoảng thời gian trước đây ngài ấy đang đi công tác dài hạn ở Châu Âu, cho nên việc liên lạc là hoàn toàn không có tiến triển. Cho đến sáng nay, ngài ấy mới gọi lại cho chúng tôi khi vừa về đến bệnh viện ở Đài Bắc…” Trác Túc Diệp ung dung đưa ra lý do, ngữ khí vững vàng, không lớn không nhỏ, nhưng độ vang loan toả ra khắp khán phòng.

Bầu không khí nơi đây nhanh chóng trở nên căng thẳng. Mọi người đều tỏ ra kinh ngạc.

Luật sư bên nguyên hoàn toàn có thể nhìn ra được sắc thái thay đổi rõ rệt trên khuôn mặt của Trác Túc Diệp, anh ta có chút chấn động, lập tức đưa mắt liếc sang người Khả Vi, khí chất tự tin ẩn trong nụ cười trên môi Khả Vi càng khiến anh ta ngỡ ngàng.

Khả Vi nhẹ nhàng đẩy qua tập hồ sơ đến trước mặt Trác Túc Diệp, bàn tay cô cầm cây viết chỉ vào trong đó. Trác Túc Diệp như không tin được thứ mình vừa đọc được, ngạc nhiên xoay qua nhìn Khả Vi, nụ cười trên mặt Khả Vi lúc này hiện rõ.

“Như từng biện luận trước đây, chúng tôi có lý do nghi ngờ là vào đêm cô Trần Mỹ Mỹ ký hợp đồng, cô ấy đã không được tỉnh táo. Sau khi cô ấy ký hợp đồng không bao lâu thì đột nhiên ngất xỉu, người nhà của cô ấy đã phát hiện kịp thời và đưa đến bệnh viện, cũng đúng lúc bác sĩ Mạc Kình đang trực. Bởi vì sự việc xảy ra đã hơn năm năm nên phía bệnh viện không còn lưu trữ hồ sơ, nhưng may mắn là bác sĩ Mạc có lưu trong dữ liệu máy tính cũ, cất trong văn phòng của mình. Ngài ấy nhớ rất rõ, bởi vì lúc đó nhận ra cô Trần là người nổi tiếng…còn tưởng cô ấy là cố ý tự sát…”

Khả Vi chỉ đến đâu Trác Túc Diệp liền hiểu ý đến đó. Trên hồ sơ còn có vết tích mỏng của bút dạ quang kèm theo vài tờ giấy dính nho nhỏ, trên đó có chữ viết của Khả Vi. Điều này cho thấy Khả Vi đã xem qua và cố gắng tóm tắt lại khi đang trên đường đến đây…

“Hợp đồng được ký tại tư gia của cô Trần khoảng 11 giờ 35 phút tối ngày 14, dựa trên chứng cứ mà bên nguyên đưa ra trước đó, nhằm cho thấy cô Trần vẫn còn tỉnh táo khi từ buổi tiệc trở về. Nhưng mà, bây giờ trong hồ sơ bệnh án chúng tôi vừa nhận được, ghi rõ cô Trần đến bệnh viện vào lúc 12 giờ 20 phút sáng ngày 15. Nghĩa là từ lúc cô ấy ký vào, cho đến lúc cô ấy nhập viện là khoảng 45 phút. Hoặc ngắn hơn! Cho nên có lý do để nghi ngờ, thân chủ tôi đã chịu sự chi phối của thuốc an thần và rượu trong lúc ký tên. Vì vậy, tôi mạnh dạng giả thuyết, hợp đồng giữa cô Trần và công ty bên nguyên, là có khả năng không hợp lệ, dẫn đến việc thân chủ tôi ký hợp đồng với nơi khác là không có vi phạm!”

Nói đến đây thì thư ký pháp đình đi đến nhận lấy tập hồ sơ trên tay Trác Túc Diệp, đem nó đến trước mặt thẩm phán.

Trác Túc Diệp hít vào một hơi thật sâu, mạnh mẽ nói tiếp: “Chính bác sĩ Mạc có thể cho chúng ta biết tác hại của thuốc an thần và rượu khi dùng chung với nhau, trong bao lâu thì sẽ gây ra ảnh hưởng, và tình trạng lúc đó của cô Trần. Vì vậy, khẩn xin quan tòa chấp nhận yêu cầu bổ sung nhân chứng của phía tôi, đồng thời gia hạn thêm thời gian xử lý vụ kiện này!”

Dứt câu, ánh mắt Trác Túc Diệp hiện rõ sự khẩn cầu, ngữ khí vừa rồi vô cùng thuyết phục. Bây giờ khoé môi cô và Khả Vi cùng lúc nhoẻn lên.

Thẩm phán và các vị bồi thẩm đoàn nhìn nhau, kế tiếp liên tục nói nhỏ, biểu hiện rõ sự đấu tranh. Đây là một nhân chứng quan trọng, ảnh hưởng trực tiếp đến tố chất của vụ kiện. Họ hoàn toàn không có lý do để từ chối.

Cô minh tinh Trần Mỹ Mỹ vô cùng xúc động, như là sắp khóc.

Trác Túc Diệp nghiên người nhìn Khả Vi. Ánh mắt toát ra vẻ thưởng thức xen lẫn vui mừng. Khả Vi không nói gì, chỉ ngước mắt lên nhìn, nở nụ cười đáp trả.

Hơn 20 phút sau. Bên ngoài tòa án.

Khả Vi và Trác Túc Diệp thong thả bước ra, gương mặt cả hai rạng rỡ. Phía luật sư bên nguyên cũng chậm rãi bước đến. Chân mày Trác Túc Diệp khẽ nhíu, cô tranh kiện với anh ta đã được vài lần, tuyệt nhiên không bao giờ anh ta cố tình đứng chờ sau phiên tòa, càng không bao giờ chờ khi rơi vào thế thất thủ như bây giờ.

“David! Hôm nay anh trên tòa thật sự không tệ, còn tưởng đâu có thể kết án trong hôm nay. Thật sự tiếc quá!” Trác Túc Diệp không thể bỏ lỡ cơ hội này, quả là ngàn năm có một, David cũng nổi tiếng là sát thủ trên toà, thủ đoạn không phải dạng vừa.

David mỉm cười, dù đã gần như trắng tay, nhưng là người có kinh nghiệm đứng tòa, không thể nào dễ dàng tỏ ra yếu thế. Anh ta nheo mắt, ở môi cười xuýt xoa. “Túc Diệp, hôm nay cô cũng không tệ, được cứu giá trong lúc gần như bại trận, đó là ước mơ của bao nhiêu luật sư! Thật mở rộng tầm mắt!”

Ánh mắt Trác Túc Diệp đanh lại, nụ cười cũng dần đông cứng, hàm ý của anh ta rõ như vậy, đúng là miệng lưỡi sắc bén! David không nhẫn nại nhìn đến Trác Túc Diệp nữa, lý do anh ta ở lại chờ đợi, chỉ có một.

“Xin hỏi vị công thần, có công cứu giá này là ai?” Vừa nói anh ta vừa đưa tay lên, nhắm về hướng Khả Vi.

Khả Vi một bước nhỏ mà tiến tới, môi anh đào khẽ cười, làn gió nhẹ thổi bay mái tóc dài, cô nâng tay lên nắm lấy tay anh ta, lực đạo dứt khoát.

“Chào luật sư David! Trăm nghe không bằng mắt thấy. Hôm nay có thể đứng ở phía đối diện với anh, đúng là vinh dự!” Khả Vi chậm rãi buông tay. “Tôi là Hà Khả Vi!”

Đôi mắt David lóe lên tia sáng, như là cố tình tỏ ý thưởng thức. Càng đứng gần, anh ta càng dễ dàng nhận ra, trên người Khả Vi toát ra thần thái rất thanh nhã, đường nét tổng thể giúp cho người khác trầm tĩnh thêm được nhiều phần. Loại khí chất này không giống như rèn luyện được vì có kinh nghiệm chinh chiến lão luyện, mà là loại tư thái sắc sảo tinh anh pha trộn với nét trầm tĩnh u nhã riêng biệt hiếm thấy. Giống như là một người không mấy nổi trội, nhưng để lại ấn tượng một cách âm thầm.

“Luật sư Hà! Tại sao từ trước đến giờ chưa từng gặp qua?”

“…David, anh không sai, chúng ta chưa từng gặp mặt qua. Tôi là luật sư thực tập, mới được cùng luật sư Trác ra tòa gần đây…”

David hoàn toàn không thể ngờ được, khóe mắt càng nheo lại, nụ cười có chút tà mị, đôi mắt thoáng liếc qua Trác Túc Diệp, rồi sau đó nhanh chóng trở về trên khuôn mặt khả ái của Khả Vi. Ý đánh giá không thể che giấu thêm nữa. Anh ta đang nghĩ gì, Trác Túc Diệp không phải là không đoán ra được, sự khéo léo và nhạy bén của Khả Vi hôm nay đã có thể giúp cô đổi bại thành thắng, điều đó cũng có nghĩa là một ngày không xa, khách cũng có thể chuyển thành chủ.

Ở trong nghề này, sự nhạy bén gần như là đòi hỏi cơ bản để trở thành một luật sư giỏi. Hà Khả Vi không những có thể đáp ứng được đòi hỏi đó, mà còn như là có tư chất.

Khi cả ba còn đang trầm ngâm đánh giá nhau, thì một chiếc xe tư nhân sang trọng đỗ lại cách bọn họ không xa, một người đàn ông bước xuống. Tất cả xoay qua nhìn, liền sau đó nở nụ cười niềm nở.

Michael chầm chậm đi về hướng bọn họ. David cũng cất bước, trước khi đi còn nói một câu chào tạm biệt, nét cười và ánh mắt của anh ta lắng đọng lại ở trên người Khả Vi. Khi đi ngang qua Michael, anh ta khẽ gật đầu chào, nói một câu hỏi thăm lịch sự, rồi sau đó ung dung đi về hướng xe đang chờ sẵn.

Michael cũng vui vẻ gật đầu chào lại.

“Good job!” Michael đặt tay lên vai Trác Túc Diệp, hoàn toàn hài lòng.

Tin tức quả nhiên truyền đi thật nhanh, chưa thắng kiện nhưng có thể lật ngược ván bài ngoạn mục như vậy, không phải là chuyện đùa.

Trác Túc Diệp tươi cười: “Cám ơn anh!”

Michael gật gật đầu, sau đó nhìn thẳng đến Khả Vi.

“Cô Hà, tôi bây giờ có chút việc nhỏ cần cô đi cùng!”

“…! “

Truyện convert hay : Trọng Sinh Không Gian: Vương Bài Cay Thê Chớ Chọc Hỏa

Thơ Con Cóc Dân Luật: Tình Yêu Luật Sư

Một bài thơ con cóc nói về tình yêu của sinh viên Luật được truyền cho nhau. Bài thơ mang nhiều cảm xúc khác nhau. Chúng ta cùng cảm nhận tình yêu chân thành của người con trai trong suốt bài thơ:

Anh muốn làm thẩm phán của đời em

Dù những trang luật vỡ lòng ngày hôm qua anh mới đọc

Sẽ điều tra qua những lần em khóc

Xem những giọt nước mắt ấy tuôn chảy từ đâu

Sẽ có những buổi thẩm vấn thật lâu

Chỉ 1 câu hỏi thui ” có iu anh thực sự “

Em sẽ là bị cáo suốt đời qua những lần xét xử

Hình phạt được thay bằng vô số những nụ hôn

Chắc em sẽ kháng án với lí do anh buộc tội quá khôn

Nhưng hồ sơ anh kông bao giờ duy lí

Anh sẽ giải thích cho em luật hôn nhân thật kĩ

Rằng 2 đứa mình bình đẳng trong tình iu

Thẩm phán của em chỉ làm việc vào những chiều

Khi ánh hoàng hôn và tiếng rì rào làm nhân chứng

Bị cáo ơi hãy gật đầu ưng thuận

Bởi bao giờ cũng kết án chung thân

Hãy cho anh làm thẩm phán 1 lần

Bởi tình iu cũng rất cần pháp luật

Nếu anh xử có điều gì` oan ức

hãy hiểu dùm : ” anh chỉ là thẩm phán của đời em “

Anh kết án em là người có tội

Xử chung thân cho đến trọn đời

Đố luật sư nào ngoài anh bào chữa nổi

Tội của em đã nghiêm trọng lắm rồi.

Anh một mình thụ lý tập hồ sơ

Bản cáo trạng toàn thơ tình khờ khạo

Trước thẩm phán – anh: em đừng xạo

Yêu bao giờ??? Gây thương nhớ từ đâu???

Bị cáo – em: run rẫy cúi đầu

Rằng: không nhớ từ bao giờ mắc lỗi

Thẩm phán – anh: đập bàn tra hỏi

Bị cáo giật mình đỏ gấc hai tai.

Lục vấn hoài thẩm phán biết mình sai

Bị cáo hiền hay là không muốn cãi?

Thẩm phán thương bị cáo ơi khờ dại

Luật tình yêu chỉ xử tội hai người

Bị cáo – em: bất chợt mỉn nụ cười

Thẩm phán – anh: bổng nhiên bối rối

Anh phá luật ghé tai em nói vội

Anh chịu chung thân với bị cáo suốt đời!